Trong chiến tranh, mỗi người, mỗi nhà đều là những chiến lũy, những hậu phương! Không chỉ là văn học đâu mà đó là sự thật. tuy lớn lên sau chiến tranh nhưng tôi hiểu điều đó. Cậu tôi đi chiến dịch Hồ Chí Minh rồi sang Campuchia làm nghĩa vụ quốc tế suốt hàng chục năm không một lá thư... tưởng như cậu đã không còn nữa, nhưng may thay cậu đã hoàn thành nhiệm vụ và đã trở về; Nhà bác cả tôi nuôi cả gần một tiểu đội bộ đội đóng quân. Lúc đó, tất cả các anh đều gọi bác gái tôi là mẹ, xưng con, tình cảm lắn! còn bác trai thì đi công tác. Bác làm trưởng đài truyền thanh Thị xã Uông Bí và đã 2 lần được trực tiếp mở máy để Bác Hồ nói chuyên với đồng bào Quảng Ninh. Lúc về nghỉ hưu, bác kể: có lần giặc Mỹ bắn phá, cả tòa thư viện ngay cạnh đài truyền thanh mà bác đang trực tan tành, người chết, sách cháy... tang thương lắm! Bên ngoại, Bác tôi ở chiến trường được về trần có 5 ngày để cưới vợ, thế nhưng, cưới vợ hôm trước thì hôm sau bác nhận được lệnh khẩn phải đi ngay... và bác đã đi mãi không về! bác đã hi sinh ...
Chiến tranh là thế đấy!!!
Giữa lúc những ngày tháng 7 đang đến gần (kỉ niệm ngày thương binh liệt sĩ 27/7) , tôi lại càng thêm cảm phục về những con người của thế hệ trước. Hôm nay nghe lại bài hát "Chuyện hoa sim" lại nhớ đến bài thơ "Màu tím hoa sim" của tác giả Hữu Loan mà ngày nay có lẽ ít người biết đến. Bài thơ thật như chuyện đời nhưng hay hơn tiểu thuyết về sức thuyết phục của ngôn từ, của cách gieo vần một cách khắc khoải - như chiến tranh, súng cối, bom đạn...như bước thấp bước cao của người đi kẻ ở... và cả cốt truyện.... Xin được đọc lại bài thơ như một lời tri ân với thế hệ trước......................!
Màu Tím Hoa Sim
Hữu Loan
Hữu Loan
Nàng có ba người anh
Đi bộ đội
Những em nàng có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh
Tôi người Vệ-quốc-quân
Xa gia đình
Yêu nàng
Như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
Nàng không đòi may áo cưới
Tôi mặc đồ quân nhân
Đôi giày đinh
Bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
Bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu ba
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến chinh
Mấy người trở lại
Lỡ khi mình không về
Thì thương người vợ chờ
Bé bỏng chiều quê
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em gái nhỏ hậu phương...
Tôi về không gặp nàng
Mà tôi ngồi bên mộ con
Đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương:(
Tàn lạnh vây quanh...
Tóc nàng xanh xanh
Ngắn chưa đầy búi
Em ơi!
Giây phút cuối
Không được nghe nhau nói
Không được trông thấy nhau một lần
Ngày xưa...
Nàng yêu hoa sim tím
Áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
Một mình
Đêm khuya
Bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa
Một chiều rừng mưa
Ba người anh
Từ chiến trường Đông Bắc
Được tin em gái mất
Trước khi em lấy chồng
Gió sớm thu về
Rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng trông ảnh chị
Khi gió sớm thu về
Cỏ vàng chân mộ chị
Chiều hành quân
Qua những đồi sim
Những đồi sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
Tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
"Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chết sớm mẹ già chưa khâu"